Lời Tâm Sự!Tôi là một độc giả hâm mộ quyển “Khuyên Người Niệm Phật” của tác giả Diệu Âm.
Quyển sách mà đối với tôi thật vô cùng quý báu. Quyển sách đã làm thay đổi cuộc đời tôi.
Tôi xin chân thành cảm tạ tác giả, người đã cho tôi sự nhận thức sâu sắc về lý đạo nhiệm
mầu, vạch cho tôi một hướng đi chính xác, nhanh chóng đến bờ giải thoát.
“Khuyên Người Niệm Phật” lời văn giản dị, gần gũi, cô đọng, chân thành, cảm động.
Sao mà thân thương, trìu mến quá!
Tôi đã đọc nhiều lần quyển 1 và 2 (và đang háo hức chờ đợi quyển 3(?)). Tôi say mê
đọc từng chữ, từng hàng, rồi lại từng trang. Tôi cố nén nhẹ hơi thở để không bậc thành tiếng
khóc, nhưng sao lòng tôi cứ bồi hồi rung động và cảm giác dường như có vị mặn...
Vâng! Tôi đã khóc. Thật sự tôi đã khóc, khóc cho sự mê lầm lạc lối của mình. Tự bấy
lâu nay rong ruổi trên đường đời mưu cầu tiền tài, danh vọng... cố đuổi theo những ảo ảnh
xa vời không thực! Đâu biết rằng: Đời Là Gỉa Tạm, Vô Thường! khóc cho sự ngỡ ngàng,
tiếc nuối. Gần bốn mươi tuổi đời mới hiểu đạo, lòng tự nhủ: phải chi mình biết Phật pháp
sớm hơn!
Khóc vì quá vui mừng, sung sướng khi biết pháp môn Tịnh-độ: Niệm Phật cầu vãng
sanh Cực-lạc Quốc; biết được: Niệm Phật Là Nhân, Thành Phật Là Qủa, là điều chắc
chắn, không hề sai lệch!
Quả thật đúng như vậy! Pháp môn Tịnh-độ dễ tu, dễ chứng, rộng độ chúng sanh thoát
khỏi sanh tử luân hồi. Chỉ cần tuân thủ Tín-Hạnh-Nguyện thì một phàm phu đầy nghiệp
chướng như tôi cũng được đới nghiệp vãng sanh, được dự phần ở Liên Trì Hải Hội. Ôi!
Pháp môn thù thắng, siêu việt quá! A-di-đà Phật đại từ đại bi quá! Thế mà xưa nay tôi nào
hay, nào biết!
Tôi không có kiến thức sâu rộng về Phật pháp. Vả lại, vốn bản tánh ngu muội, độn
căn, tôi không dám nghĩ tưởng những gì cao siêu và thời gian không còn chờ đợi cũng như
cái chết không tha thứ cho tôi vì nó sẽ đến bất cứ lúc nào. Thôi thì: kinh điển chưa, học
không cần học; Luật-luận chưa xem, không cần xem. Chỉ thành tâm tin tưởng, dốc lòng niệm
“A-di-đà Phật”, cầu vãng sanh Cực-lạc Quốc.
A-di-đà Phật! Con cũng là một chúng sanh đầy tội lỗi, vừa mới hồi đầu thức tỉnh. Con
đang lễ phục dưới chân Ngài thành tâm sám hối và kính xin Ngài từ bi ban cho con một ân
huệ: “Nguyện cầu cho pháp giới chúng sanh luôn nghĩ tưởng A-di-đà Phật, xưng niệm A-di-
đà Phật, phát nguyện cầu vãng sanh Cực-lạc Quốc, chóng thành Phật đạo!
A-di-đà Phật!
(Một độc giả Úc Châu)
(Thưa chú Diệu Âm! Cháu có “Lời Tâm Sự” này gởi đến chú. Nhờ chú đăng vào sách
để chia sẻ cùng chư vị độc giả. Kính mong!)ủa một độc giả

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét