CHƯƠNG BĂM MỐT:
TÂM VẲNG DỤC DIỆT
Phật dạy: “Có người lo ngại không ngưng được tâm dâm-dục, muốn chặt đứt âm-bộ của mình. Phật bảo người ấy rằng: “Nếu muốn chặt đứt âm-bộ của mình, không bằng chặt đứt tâm của mình! Tâm như cơ-quan chỉ-đạo các công việc, cơ-quan này ngưng công-việc thì những người tùy tòng cũng đều nghỉ. Tâm tà không ngưng, thì chặt đứt âm-bộ có ích gì?”
Đức Phật liền vì người ấy nói bài kệ rằng:
“Dục sinh ở ý ngươi,
Ý bởi tư-tưởng sinh.
Hai tâm đều vẳng-lặng,
Chẳng sắc cũng chẳng hành”.
Đức Phật dạy tiếp: “Bài kệ ấy là do đức Phật Ca-Diếp nói ra!”
CHƯƠNG BĂM HAI:
TA KHÔNG, SỢ DIỆT
Phật dạy: “Người ta từ ái-dục sinh ra lo và từ ái-dục sinh ra sợ. Nếu lìa ái-dục, thì còn lo gì? sợ gì?”
CHƯƠNG BĂM BA:
TRÍ SÁNG PHÁ MA
Phật dạy: “Người làm đạo, ví như một người chiến-đấu cùng muôn người, mặc áo giáp ra ngoài cửa, ý hoặc khiếp-nhược, hoặc nửa đường lui về, hoặc chống-cự mà chết, hoặc thắng trận trở về. Sa-Môn học đạo, phải nên giữ vững tâm mình, tinh-tiến dũng nhuệ, không sợ cảnh trước mắt, phá diệt mọi ma, mà được đạo-quả”.
CHƯƠNG BĂM BỐN:
TRUNG-BÌNH, ĐẮC ĐẠO
Có vị Sa-Môn, ban đêm tụng kinh Di-Giáo của Đức Phật Ca - Diếp, tâm vị ấy có vẻ buồn-rầu hồi-hộp, suy nghĩ, phàn-nàn và muốn rút lui. Đức Phật hỏi vị ấy rằng: “Trước kia ông ở tại gia thường làm nghề gì?”
- Vị ấy đáp: “Con thích gảy đờn cầm.
- Đức Phật hỏi: “Dây đờn chùng thì sao?
- Vị ấy đáp: “Tiếng không kêu”.
- Đức Phật hỏi: “Dây đờn căng thì sao?”
- Vị ấy đáp: “Tiếng gắt vậy”.
- Dây đờn giữ được mức trung-bình, tức là không căng, không chùng thì sao?
- Vị ấy đáp: “Các tiếng của nó sẽ âm vang khắp vậy”.
Phật dạy: “Vị Sa-Môn học đạo cũng thế, nếu tâm điều-hợp, đạo có thể chứng được vậy. Đối với đạo, nếu quá hăng-hái, hăng-hái thì thân mệt; nếu thân mệt thì ý sinh não; nếu ý sinh não thì sự thực-hành bị lùi; sự thực-hành đã lùi thì tội ắt sẽ thêm vậy. Chỉ giữ được thanh-tịnh, an-lạc, thì đạo mới không mất vậy”.
CHƯƠNG BĂM LĂM:
NHƠ SẠCH SÁNG CÒN
Phật dạy: “Như người rèn sắt, bỏ sét đi thì thành đồ-vật, đồ - vật tinh - hảo. Người học đạo, bỏ tâm cấu-nhiễm đi thì công-hạnh liền thanh - tịnh vậy”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét